“Năm 2003, khi vừa nhận tấm bằng đại học, tôi về dạy hợp đồng tại Trường trung học cơ sở Hướng Sơn (Hướng Hóa). Ngày đó đường sá đi lại khó khăn, phải cuốc bộ gần cả ngày trời mới đến nơi dạy.
Khu nội trú của giáo viên thì rách nát tả tơi, không điện chiếu sáng, không sóng điện thoại… khó khăn đủ bề. Khổ nhất là những ngày mưa lũ, con đường dẫn về huyện gần như bị phong tỏa, thầy cô khu nội trú phải ăn mỳ tôm, hái tạm rau rừng để bám trụ qua ngày”.
Chung cái khó, cái khổ với học trò vùng cao càng khiến thầy Tuấn nung nấu những ý định làm sao để giúp đỡ các em bớt khổ, làm sao để người dân nơi đây bớt cơ cực.
“Ngày khai giảng năm học mới, khi học trò cả nước xốn xang áo quần mới, cờ hoa đỏ rực để chào đón thì học trò nơi đây lại chỉ mặc những bộ đồng phục đã cũ sờn, rách rưới. Thấy các em như vậy, mình không cầm được lòng nên quyết định chụp ảnh, đăng facebook để kêu gọi thêm sự hỗ trợ của các mạnh thường quân”.
Khi những dòng trạng thái của thầy Tuấn được đưa lên thì nhiều doanh nghiệp, nhà hảo tâm trên cả nước gọi điện về mong muốn cùng chung tay, hỗ trợ cho các em.
Những bộ đồng phục mới tinh, từng tập sách vở, bút mực… được chuyển đến cho các em học sinh khó khăn.
Qua nhiều năm miệt mài, nhóm của thầy Tuấn đã đào được 10 giếng nước sạch, giúp cho học sinh và người dân miền núi Hướng Hóa không còn nỗi lo thiếu nước vào mỗi mùa khô hạn. Không chỉ giúp dân đào giếng, thầy Tuấn còn kêu gọi được nguồn kinh phí để xây dựng mới 1 điểm trường cùng sáu ngôi nhà khang trang cho người dân có hoàn cảnh nghèo khó.
Thầy Tuấn cũng đang ấp ủ nhiều “dự án” thiện nguyện khác đó là làm cầu nối để giúp đồng bào vùng khó có được “cần câu cơm” từ các mạnh thường quân.
Thay vì hỗ trợ tiền bạc, vật chất thì nay sẽ chuyển sang hỗ trợ vật nuôi, cây trồng để người dân tự sản xuất để tạo cái ăn, cái mặc lâu dài, ổn định.